Lương Sênh mang theo một chút vật dụng cá nhân cùng bí thư đi Thâm Quyến.
Tối đêm đó liền có người nhét một tờ giấy qua khe cửa cho anh, bên trong viết chi tiết tuyến đường trốn chạy và các địa điểm chuẩn bị, người phụ trách là một người anh quen biết.
Lương Sênh ghi nhớ tuyến đường rồi đốt tờ giấy đi, ngày hôm sau vẫn theo kế hoạch cùng bí thư đi xung quanh “khảo sát”, vào lúc ban đêm trở lại khách sạn, phía dưới khe cửa lại là một tờ giấy mới, tuyến đường hoàn toàn mới, ngày thứ ba lại đổi một cái khác.
Sáng ngày thứ tư, bí thư đột nhiên gọi anh lại, vẻ mặt ôn hòa cười: “Nghe nói ở đây có một nhà hàng xoay tròn rất nổi tiếng, chúng ta mang ít người đến xem thế nào?”
Lương Sênh biết là lúc này. Anh sớm có chuẩn bị, bình tĩnh gật đầu.
Bí thư và Lương Sênh cùng lên xe. Đi được nửa đường, bí thư đột nhiên nói: “Nhà hàng xoay tròn không có vấn đề gì cả, là khách sạn.”
Lương Sênh quay đầu nhìn ông.
Bí thư mệt mỏi cười: “Đi đến nước này, tôi cũng biết là không còn cách cứu vãn nữa. Lúc thuyền chìm, thuyền trưởng có nghĩa vụ hy sinh vì mọi người, phó thuyền trưởng cũng không cần đợi đến giờ phút cuối. Cậu đã làm hết sức rồi, đi thôi, đừng mất thời gian ở đây.”
Lương Sênh sửng sốt trong chốc lát mới hiểu được: “Ông cố ý chắp nối với Kỷ ủy, cho tôi lấy cớ rời đi?”
Bí thư lắc đầu: “Thủ hạ của tôi cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giap-phuong-lao-dai-at-phuong-luu-manh/1881726/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.