Qua gần 1 tuần, vết sưng trên mặt Hoa Nam đã xẹp xuống gần hết, vết xước cũng đã kết vảy, nhưng cả người vẫn tím bầm. Bởi vì sức lực khác nhau, thời gian khôi phục cũng khác nhau, điều này khiến cho trên mặt cậu đủ loại màu sắc.
Hoa Nam nhìn gương mừng rỡ không thôi, than thở bỏ qua cơ hội này liền sẽ mất hẳn, cần phải nhanh chóng lên lịch đi thăm hai tai họa nhà mình mà khoe ra vết thương.
Lương Sênh nghe chưa nói cái gì, đáp ứng lời mời giúp cậu ngậm ra hai vết đỏ giả vờ làm vết thương, vỗ vỗ đầu cậu dặn đừng đùa quá trớn rồi mặc kệ cậu muốn làm gì thì làm.
Hoa Nam lại vẫn cảm giác như vậy không đủ, trước khi đi lại chạy vào toilet, dính kem đánh răng vào khóe miệng, dùng keo xịt xịt vào mắt, cuối cùng còn phun thuốc giảm đau sực nức như phun nước hoa.
Trang điểm xong, mặt cậu giống như củ khoai lang, khóe miệng nổi mẩn, hai mắt đỏ bừng, cả người đều là vị thuốc, nhìn thê thảm vô cùng.
Hoa Nam rất hài lòng với hình tượng này, soi gương chớp mắt, cưỡi mô tô mới mà Lương Sênh mua cho ra cửa.
Ai ngờ vừa đến bệnh viện tâm thần, bác sĩ chủ nhiệm của cha cậu liền khách khách khí khí mời cậu đi ra ngoài. Nói là đang làm tâm lý trị liệu cho cụ, cần phải tránh mọi kích thích tâm lý từ bên ngoài, nói rằng khuôn mặt của cậu rất kích thích, sợ sẽ xảy ra ảnh hưởng gì đó không thể đánh giá được, kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giap-phuong-lao-dai-at-phuong-luu-manh/1881720/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.