Lão gia ăn mặc tựa như mafia Italia vậy, quần âu giày da, đầu đội mũ, đến cả hai bên râu màu muối tiêu cũng được cắt tỉa gọn gàng, mang theo vài người hầu ngẩng đầu bước ra khỏi cửa VIP, nhìn qua tựa như diễn viên Sean Connery đang đi trên thảm đỏ (diễn viên nổi tiếng với vai James Bond).
Lương Sênh đi ra chào hỏi, chỉ trò chuyện vài câu liền dẫn người lên xe, lại hỏi: “Thập Bát Đồng Nhân của cha đâu rồi? Sao mới chỉ thấy hai?”
Bên người lão gia có một đội bảo vệ riêng, đi đâu cũng mang theo, thường duy trì ở con số 18. Tất cả đều là những người dũng mãnh vô địch, tâm ngoan thủ loạt, kỉ luật nghiêm minh, không có nhân tính.
Công phu của Lương Sênh cũng được học từ Thập Bát Đồng Nhân năm xưa, tình trạng bi thảm đến giờ anh nhớ lại vẫn nhịn không được chửi thề.
Lão gia đi vào trong xe, cởi mũ ném sang một bên, không để ý nói: “Sắp đến kì nghỉ lễ nên không đặt được cùng nhau, để bọn họ ngày mai bay đến.” Rồi ông lại liếc nhìn Lương Sênh, “Nếu ở địa bàn của cậu mà tôi còn có thể gặp chuyện không may thì tôi lập tức đánh chết cậu, đỡ phải làm mất mặt tôi.”
Lão gia đợi ở Hongkong nửa thế kỉ nhưng khi nói chuyện với người nhà ông vẫn nói tiếng phổ thông lưu loát. Như ông đã nói, giọng Hongkong mềm mại èo uột không thể hiện được khí thế lão đại.
Lương Sênh không để ý, anh cười cười gọi tài xế lái xe, đi thẳng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giap-phuong-lao-dai-at-phuong-luu-manh/1881716/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.