Suy nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu cô, chính là chạy.
Nhưng cô không thể bỏ mặc A Lục ở đây, cậu bé nhỏ yếu như vậy, chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm.
Hơn nữa, cô bất chợt nhớ đến lời ông già ăn mày gặp hôm qua.
"Lúc đó bọn ông sợ quá, chỉ biết chạy, lại không nghĩ rằng càng chạy bọn nó lại càng hứng lên."
Chu Cát Sa thầm cười đau khổ, không ngờ sẽ có một ngày những lời nói vu vơ của một ông lão qua đường lại thực sự áp dụng vào trong cuộc sống cô.
Chu Cát Sa thở một hơi dài giúp tâm trạng bình tĩnh hơn, cố gắng bao quát khung cảnh xung quanh.
Con rắn đang cách xa cô mười lăm mét, với tốc độ bò như hiện tại, chưa đầy nửa phút nữa nó sẽ đến bên cô.
Trong cặp chỉ duy nhất có chiếc đèn pin và chiếc bật lửa là có vẻ dùng để phòng thủ được.
Chu Cát Sa từ tốn luồn tay ra đằng sau, sau năm giây liền lôi ra chiếc đèn pin nho nhỏ cùng bật lửa hình vuông.
Cô cầm vào sợi dây buộc đuôi đèn pin, bàn tay căng thẳng không ngừng toát ra mồ hôi.
"Xì !" Con rắn đột nhiên nhảy bổ vào người cô với một tốc độ đáng kinh ngạc.
Chu Cát Sa nhanh chóng nhảy lên bám vào thân cây gần nhất, co người lại đu lên một cành cây có vẻ vững chắc.
Loài bò sát không cam lòng bị hố, từ từ quấn quanh thân cây, bò lên tới chỗ cô. Chiếc vảy xanh tím cọ xát với vỏ cây tạo thành chuỗi âm thanh đáng sợ, khiến cơ thể cô run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-y-chau-lai-toi/1656368/chuong-33.html