Hai người thâm tình nhìn nhau một lúc rồi mới chào tạm biệt. Ôn Ngôn vẫn đứng trước cổng, chờ đến khi bóng hình Chu Cát Sa khuất dần sau hàng cây của sân, anh sải chân bước đi.
Chu Cát Sa tung tăng lên căn phòng mới của mình, háo hức nằm bẹp xuống giường. Tuy bộ ga ở đây không mềm mại và thơm tho như cái ở nhà nhưng Chu Cát Sa vẫn thoải mái mà lăn lăn vài vòng.
Sực nhớ đến chuyện gì, cô ngồi bật dậy, lục trong chiếc va li để bên cạnh. Chu Cát Sa lôi một quả cầu tuyết be bé trông rất dễ thương, cẩn thận đặt lên bàn học của bạn cùng phòng mình. Trước đó cô còn không quên ghi một tờ giấy nhắn nhỏ, ký tên bằng hình mặt cười.
Đây là quả cầu mà trong lúc đi sắm cô tiện tay mua, dự định tặng bạn cùng phòng mình, tiện thể làm quen luôn. Quỳnh Mai và Mục Văn phải tập trung vào việc học, không phải lúc nào cũng có thể hẹn gặp nhau chơi. Kết thêm bạn chưa bao giờ là thừa thãi, dù sao cũng vào một môi trường mới, phải thích nghi dần.
Chu Cát Sa nằm dài trên giường, trên tay là chiếc bút, ghi nắn nót từng dòng trên cuốn nhật ký. Vừa viết, cô vừa tò mò suy nghĩ không biết bạn cùng phòng của mình như thế nào. Điều duy nhất cô nghe phong phanh được, chính là lời của cô bạn hàng xóm cách đây hai căn phòng, nghe nói bạn cùng phòng của cô thực sự là một người con gái quyến rũ.
Quyến rũ như thế nào, buổi sáng thứ ba tỉnh dậy tại ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-y-chau-lai-toi/1656356/chuong-21.html