"Không thể." Chu Cát Sa theo bản năng cất lời lên.
Đáy mắt Ôn Ngôn đột ngột trở nên ảm đạm, u ám.
Chu Cát Sa nhìn thấy vậy cũng không đành lòng, nhưng lời nói thì vẫn phải nói. Cô choàng hai tay lên vai anh, giọng điệu nghiêm túc :"Anh biết đấy, tháng sau là em thi vào đại học rồi. Không chỉ em mà cả bố mẹ em đều rất coi trọng bước chuyển này. Họ sẽ không thích khi mà em lại có mối quan tâm khác ngoài việc học hành, đặc biệt liên quan đến việc yêu đương. Hơn nữa..." Cô ngừng lại một chút. "Em nghĩ em còn quá trẻ để có thể đính hôn bây giờ."
Chu Cát Sa tuy có một phong cách sống sinh động và cá tính, nhưng suy nghĩ của cô luôn rất thực tế. Cô sẽ không ảo tưởng đến những việc mà mình không làm được, cũng sẽ không đâm đầu vào những việc mà còn chưa biết rõ tính nguy hiểm.
Đính hôn tuy không phải kết hôn, nhưng cái thân phận "vị hôn thê" cũng đâu có khác gì "người vợ" ?
Ôn Ngôn lắng nghe thật kỹ, cuối cùng anh đành chậm rãi gật đầu.
"Anh chờ em." Anh nói.
Lúc trước là cô chờ anh, chờ một khoảng thanh xuân.
Nay hãy để anh chờ cô, cho dù chờ cả một đời người, cũng vẫn sẽ tiếp túc chờ.
Chu Cát Sa mắt lấp lánh đáng yêu như chú thỏ con, hạnh phúc hôn chụt lên má anh.
Ôn Ngôn giữ eo cô để cô khỏi ngã, nghiêng đầu về phía trước giúp cô hôn dễ hơn.
Hai người tình cảm một hồi, Chu Cát Sa mới buông tay, nhanh nhẹn trèo xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-y-chau-lai-toi/1656351/chuong-16.html