"Thật đau..." Chu Cát Sa nâng cánh tay lên, suýt soa.
Cô nhìn vết rách dài khoảng 2 cm rơm rớm máu nổi bật trên làn da trắng nõn, vẻ mặt nhăn nhó.
Trong lúc đánh nhau hăng say cánh tay cô vô tình xẹt qua một góc tường lởm chởm, những cục gạch sắc nhọn cứa vào da, tạo thành vết thương không lớn cũng không nhỏ.
Dù đau, nhưng cô vẫn phải ra vẻ thật ngầu chào ông già, sau đó vội vàng chạy ra khỏi chỗ đó. Hình tượng có bao nhiêu là quan trọng a !
Chu Cát Sa vén cánh tay áo xuống, che đi vết thương vẫn còn rỉ máu. Cô phủi lớp bụi trên quần áo, cầm cặp sách, sải chân về hướng cổng sau.
Cô thực sự rất muốn tiếp tục đi dạo xung quanh đây, nhưng cơ thể mình là quan trọng nhất, cô quyết định tìm một nơi nào đó trong trường để dừng chân, ngủ nghỉ một chút chờ đợi đến tiết ba.
Chu Cát Sa đã có kinh nghiệm liền dễ dàng vượt qua tường, đáp chân nhẹ nhàng trên đất.
Cẩn thận không bị giám thị phát hiện, cô nhanh nhẹn bước vào khu vườn ở cuối trường. Đây chỉ đơn giản là khu đất trống có một bãi cỏ dài, cây cổ thụ to lớn, cành lá xum xuê, che nắng cả một vùng trời.
Ít người, yên tĩnh, có chỗ để ngủ. Ba yếu tố chính khiến Cát Sa ngay lập tức chọn chỗ này là nơi nghỉ ngơi lý tưởng.
Chu Cát Sa thích thú bước chân lên lớp cỏ mềm mại. Cô để cặp sang một bên, thoải mái dựa vào thân cây có chút gồ gề. Cát Sa cẩn thận để cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-y-chau-lai-toi/1656344/chuong-9.html