Một ngày đi học của Cát Sa, tóm tắt đơn giản như thế này.
Sáng dậy chạy vội tới trường.
Đến lớp, nghiêm túc học tiết 1.
Sau đó ngáp ngắn ngáp dài làm bộ mặt đau đớn xin phép cô giáo cho nghỉ tiết 2.
Mở cửa phòng Y tế, không quên chào Giáo Y, tự nhiên nhảy lên giường ngủ một giấc, thỉnh thoảng tỉnh dậy đùa giỡn mỹ nam.
Chuông tiết 3 reo, Ôn Ngôn gọi dậy, luyến tiếc chào đại thúc rồi phi nhanh vào lớp.
Cuối tiết 5, cầm cặp ba chân bốn cảng về nhà ăn trưa.
Cuộc sống mĩ mãn như vậy, Chu Cát Sa tỏ vẻ mình sống không có gì là đáng tiếc.
Nhưng cô đã quên, là học sinh, chắc chắn không thể tránh khỏi con quái vật tên "Kiểm tra học kỳ".
Đối với các môn xã hội, Cát Sa có thể vỗ ngực tự hào nói không cần lo.
Nhưng vấn đề là các môn tự nhiên nha...
Từ đầu năm đến bây giờ, số lần cô đi học các tiết tự nhiên chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay. Mấy bài cơ bản chỉ hơi hơi hiểu chứ đừng nói đến các bài nâng cao.
Chu Cát Sa buồn nẫu ruột khi nghĩ đến tương lai tối tăm của mình. Cả buổi sáng vẻ mặt không thể xám xịt hơn được nữa, làm Mục Văn lớp trưởng cuống quýt lên.
"Có chuyện gì thì phải nói chứ. Cậu cứ im im như thế này làm sao giải quyết được !" Mục Văn ra dáng trưởng bối.
Chu Cát Sa ngước đôi mắt buồn thiu nhìn bạn cùng bàn của mình, một vài giây sau lại thở dài chán nản.
Ai... Người ưu tú bên cạnh mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-y-chau-lai-toi/1656340/chuong-5.html