*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi biết được sự thật mọi chuyện, Gia Anh rời khỏi trường, đi bộ lang thang một mình trên đoạn đường vắng với vẻ mặt lạnh lùng, thật sự trong lòng anh có nỗi bất an.
"Dâu Tây, anh không thích nhìn thấy nước mắt của em vì ai đó mà rơi..." Gia Anh nghĩ thầm trong lòng, với ánh mắt lãnh đạm. Anh cứ thế chậm rãi bước đi với hướng vô định.
"Bộp"
Bất chợt có một cô gái va vào người Gia Anh. Cô ấy có mái tóc dài màu vàng nổi bật, mặc đầm xuông màu đỏ đô dài ngang gối, chân mang đôi giày thể thao năng động.
"Tôi xin lỗi... xin lỗi anh... tôi không có cố ý đâu..."
Cô ấy vừa cúi đầu vừa xin lỗi, rồi ngước mặt lên nhìn Gia Anh. Đôi đồng tử giãn rộng ngạc nhiên, miệng thốt lên: "Ửa, Gia Anh... là anh mà phải không?"
"Thiên Kim, sao em lại ở đây?"
Gia Anh cũng ngạc nhiên không kém, ánh mắt ngỡ ngàng khi lại gặp cô, bạn thân của Hướng Dương tại giao lộ âm dương này. Còn một điều khiến anh bất ngờ nữa, cô ấy nhìn thấy anh.
"Đúng là không thể ngờ lại gặp anh đấy, Gia Anh. Em từ Mỹ trở về đây, định sẽ ghé vào biệt phủ của anh để làm kiểm nghiệm, lật lại vụ án cái chết của anh để làm luận án tốt nghiệp đó."
Thiên Kim nói giọng đều đều, miệng nở nụ cười thật tươi.
"Em có khả năng nhìn thấy vong hồn sao?" Gia Anh thắc mắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-uoc/38529/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.