*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hướng Dương được Huy Nam đưa về phòng. Anh nhẹ nhàng để cô nằm xuống dưới giường. Nét mặt không gì ngoài sự lạnh lùng, ánh mắt vô hồn lạnh lẽo. Khẽ lấy cái chăn ném xuống người cô như ném miếng giẻ lau vậy.
2 giờ 15 phút sáng.
Bất chợt cánh cửa bật tung, gió thổi xào xạc vi vu, sấm chớp đùng đùng. Những tia sấm chớp lóe qua sáng qua ô cửa kính. Hướng Dương giật mình trở người tỉnh giấc. Nhưng cảm cô cảm nhận mình đang nằm trên cái gì cao hơn bình thường thì phải, thảo nào cô lại thấy mỏi cổ đến vậy.
Và cô giật mình suýt nữa hồn bay phất lạc khi nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch như người bạch tạng với ánh mắt không thể sắc lạnh hơn với dòng máu từ khóe mắt chảy dọc xuống, đang nhìn cô chằm chằm.
Huy Nam phả ra hơi thở lạnh lẽo khiến cô cảm thấy rợn người, anh trầm giọng nói:
"Tỉnh chưa?"
Hướng Dương trân trân kinh hãi nhìn Huy Nam.
"Đừng có nhìn tôi! Mau đứng dậy ngay! Cô sắp đè bẹp ruột tôi rồi đấy!"
Hướng Dương hoảng hốt nhìn lại bộ dạng của mình, cô ngượng chín mặt khi biết rằng tướng ngủ của mình không thể nào xấu hơn. Cái đầu đè lên bụng của Huy Nam, còn chân thì gác lên giường. Có thể gọi là nửa trên nửa dưới.
Theo phản xạ, cô đứng phắt dậy ngay lập tức, với vẻ mặt đỏ ửng xấu hổ đưa tay ôm mặt.
Còn Huy Nam chỉ biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-uoc/38492/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.