Giang Nhược Hoa thuộc loại người không thể ngồi xe được nếu bụng đói, nên trước khi Hàn Dịch đến cô tranh thủ ăn sáng nhẹ bằng hai lát bánh mì tươi.
Bởi vì muốn tránh ánh mắt của người khác, hai người hẹn nhau ở đầu đường lớn thay vì để anh chạy xe trực tiếp đến cổng ký túc xá. Đón cô xong, xe chạy một lúc đến 9 giờ liền ngừng lại trước sân golf.
Đây là lần đầu tiên Giang Nhược Hoa đi theo Hàn Dịch đến nơi bàn chuyện làm ăn, đương nhiên trong lòng cô hồi hộp không ít. Mặc dù anh vẫn ăn mặc thoải mái như mỗi lần đi chơi với cô và Lam Tịnh Nghi, nhưng cô nhìn ra được hôm nay dáng vẻ của anh nghiêm túc hơn bình thường, khiến cô cũng cảm thấy lo lắng theo.
Hàn Dịch cảm nhận thấy sự bối rối của cô bên cạnh, không nhịn được mỉm cười cưng chiều, ấm áp khoác vai cô vỗ về: "Thả lỏng, có anh ở đây."
Giọng nói của anh nhẹ nhàng, phần nào trấn tĩnh được trí óc của cô.
Hai người sóng vai thân mật cùng tiến vào bên trong.
Ở khu vực chờ, đã có vài người đứng đợi sẵn.
"Chào buổi sáng, Giám đốc Lục." Hàn Dịch chủ động đưa tay. "Xin lỗi đã để anh chờ lâu."
"Chào buổi sáng, Hàn thiếu." Người đàn ông kia bắt tay với anh. "Tôi cũng mới tới thôi, dù sao chúng ta cũng chưa đủ người mà."
Anh ta chú ý đến dáng vẻ ngại ngùng của cô ở phía sau lưng anh, nhướng mày hỏi: "Hôm nay anh không đi cùng Alice sao? Vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-uoc-hon-nhan/2771944/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.