Trịnh Minh Dực chỉnh trang lại bản thân, trầm mặc nhìn Giang Nhược Hoa đang không một mảnh vải xụi lơ trên ghế da. Cả người cô ướt át mồ hôi cùng mật ngọt, làn da trắng trẻo dưới ánh nắng sớm trở nên sáng bóng vô cùng kiều diễm.
Hắn chăm chú nhìn cô, hơi khom người bế cô trên tay, từng bước cẩn trọng ẵm cô vào phòng nghỉ.
Hắn chỉ định sẽ đặt cô lên giường nghỉ ngơi cho thoải mái, nhưng cơ thể nhiều mồ hôi như vậy lúc tỉnh dậy cũng không dễ chịu gì mấy, thế là gót chân hắn lại hướng về phía phòng tắm mà đi tới.
Cơ thể của cô được đặt vào bồn tắm, sau đó nước ấm tuôn ra ngập xung quanh thân thể trắng nõn.
Trịnh Minh Dực xắn tay áo, dùng sữa tắm thoa đều khắp nơi trên người cô. Khổ nỗi, chất xúc tác trơn trượt làm cho đáy quần hắn lại phồng lên khó chịu, biểu tình muốn được phóng thích.
Đừng nói là tắm cho cô, ngay cả anh trai say xỉn hắn cũng chưa bao giờ cung phụng đến mức này.
Nếu hắn biết tắm rửa cho phụ nữ khó khăn như thế này, khi nãy hắn đã sớm để cô nằm yên trên giường rồi tiếp tục làm việc của mình.
Có điều, nếu không vệ sinh cho cô gái này, lúc tỉnh dậy cô nhất định sẽ rất khó chịu.
Hắn không nhận ra mâu thuẫn trong suy nghĩ của mình, cứ thế cắn răng nhịn ham muốn xuống bụng, tắm rửa đại khái cho cô.
Cho đến phần mặc quần áo, hắn mới nhận ra quần áo của cô đều đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-uoc-hon-nhan/2771927/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.