Giang Nhược Hoa không ngờ khi Trịnh Minh Dực nói đi cùng cô đến bệnh viện, nghĩa là hắn sẽ thật sự bước vào bệnh viện chứ không phải chỉ đơn thuần là lái xe đưa cô đi.
Cô ngoan ngoãn dẫn đường hắn đến phòng bệnh, lúc cô mở cửa phòng, bác sĩ cũng vừa vặn tiêm xong thuốc cho Giang Nghiêm.
Thấy cô đi vào, ông liền cười tươi: "Tiểu Hoa đến đấy à, vừa hay vị bác sĩ này mới hỏi ba về con."
Giang Nhược Hoa ngạc nhiên, nhìn sang vị bác sĩ trẻ.
Anh ta gãi đầu, cong mắt cười cười: "À... Tôi chỉ là muốn hỏi cô Giang liệu có thể trao đổi số điện thoại với tôi hay không thôi..."
Không khí đột nhiên trở nên kì lạ, như có bức tường ngăn cách bốn người trong phòng, một bên là người bác sĩ kia cùng Giang Nghiêm đang hớn hở tươi cười, còn một bên là Giang Nhược Hoa và Trịnh Minh Dực phía sau.
Cô gượng gạo, nhưng cũng không đến mức dọa người như người đàn ông đứng ở sau cô.
Ánh mắt sắc bén cùng hàn khí của hắn dường như đang kề gần cổ cô mà uy hiếp cô cẩn trọng phản ứng của mình.
"Tôi..." Cô cười gượng. "Là có chuyện quan trọng sao? Bệnh của ba tôi có chuyển biến ạ?"
"Không phải, ý tôi là..." Anh ta xua tay, hắng giọng. "Ý của tôi... là muốn được có cơ hội tìm hiểu cô Giang."
Không nghĩ đến anh ta sẽ công khai trực tiếp nói ra ý định, Giang Nhược Hoa liền đỏ mặt.
Nhưng ngay vào lúc cô còn bối rối không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-uoc-hon-nhan/2771914/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.