Hơi nóng cùng lạnh cuồn cuộn lẫn nhau, hỗn loạn tràn vào cơ thể tôi.
Đau quá…
Mệt mỏi quá…
Thân thể tôi bỗng nhiên mệt mỏi, chỉ muốn ngủ.
Nếu như ngủ thiếp đi hẳn là liền sẽ không khó chịu như vậy nữa.
Ý thức của tôi càng ngày càng mờ nhạt, ngay khi tất cả mọi thứ dường như đã trở nên yên ắng thì tôi đột nhiên nghe được giọng nói dễ nghe: “Đường Di, đừng ngủ.”
Giọng nói này thật êm con mẹ nó tai, mang theo sự ấm áp ông lấy toàn thân tôi.
Tinh thân tôi không khỏi tỉnh táo một chút, theo bản năng muốn tìm chủ nhân của giọng nói này.
Giọng nói dễ nghe như thế chủ nhân hẳn cũng rất dịu dàng a?
Tôi nhìn xung quanh nhưng bên cạnh tôi chỉ còn lại một vùng tăm tối, chỉ có mình tôi.
Tôi không biết mình ở đâu, cũng không biết tôi là ai, tôi chỉ cảm thấy nơi này thật dễ chịu, giống như đang ở trong bụng mẹ vậy.
Thời gian bắt đầu trở nên mơ hồ, bởi vì người tôi bị bỏng lẽ ra thân thể tôi phải đau đớn mới phải, nhưng mỗi lần tôi cử động thì xung quanh chỉ ập đến sự lạnh lẽo, mỗi khi tôi cảm thấy lạnh lại sẽ có một tia ấm áp ở bên cạnh tôi.
Nơi này đơn giản chính là thiên đường.
Không biết tôi ở trong không gian đen nhánh này chờ đợi bao lâu, mỗi khi tôi muốn rời khỏi nơi này thì giọng nói dễ nghe kia lại gọi tên tôi, bảo tôi nhịn thêm một chút, mọi chuyện đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-tien-dai-nhan-cua-toi/3197422/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.