Trong mắt bà ta hiện lên vẻ vui mừng, hỏi tôi có tin tưởng bà ta không?
Vừa nói bà ta vừa kéo tay tôi, miệng lầm bầm nói: “Tiểu Di, hiện tại mẹ không kịp giải thích với con, con chỉ cần quỳ xuống cùng mọi người để hoàn thành nghi lễ liền có thể bảo vệ tính mạng toàn bộ người dân trong thôn. Mẹ thay mặt người dân trong thôn cảm ơn con!”
Vừa nói bà ta liền quỳ sụp xuống trước mặt tôi.
Tôi theo bản năng muốn đỡ bà ta dậy nhưng bà ta rất nặng, căn bản tôi không đỡ được, bất đắc dĩ tôi cũng đành quỳ xuống theo bà ta. Sống nhiều năm mang theo tư tưởng nông thôn, tôi cuối cùng vẫn không có cách nào để trưởng bối quỳ trước mặt mình.
Sau khi tôi quỳ xuống, trên mặt mẹ chồng tôi xuất hiện vẻ mặt cổ quái, giống như là vui mừng nhưng lại có điều gì khác nữa.
Tôi thấy nhưng không hiểu, miệng mẹ chồng tôi rất nhanh lại niệm chú, âm thanh lúc cao lúc thấp giống như đang gọi âm hồn.
Đầu của tôi đột nhiên cực kỳ đau đớn, giống như sắp nổ tung!
Trong lòng tôi đầy kinh hãi, nhưng bên tai luôn có giọng nói bảo tôi quỳ xuống, tiếp tục quỳ, khi hoàn thành lễ tế thì có thể khiến Giao tiên chết không chỗ chôn!
Đây là lễ tế, là muốn giết Giao tiên sao?
Đầu tôi đau như muốn nứt ra, không cách nào tỉnh táo để suy nghĩ.
Tôi không muốn Giao tiên chết, thế nhưng nếu Giao tiên không chết thì toàn bộ người dân trong thôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-tien-dai-nhan-cua-toi/3197420/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.