Tôi cho rằng chồng tôi quay lại liền đứng lên.
Nhưng đi vào lại là mẹ chồng tôi.
Trong tay bà đang bê một cái bát đi vào giống như không hề có chuyện gì xảy ra.
“Con dâu à, có đói bụng không, mẹ làm cơm sáng một lát sẽ cho người mang vào, con uống cái này trước đi.” Trong giọng của bà có chút lấy lòng, từ khi bắt đầu vào cửa đã đưa mắt cẩn thận quan sát tôi giống như đang tìm điều gì đó.
Trong lòng tôi trầm xuống, trông thấy bà không khỏi khiến tôi nhớ tới thời khắc tuyệt vọng ngày hôm qua, đồng thời trong đầu cũng hiện ra bóng người thần bí kia.
Anh ta nói tôi bị ám, là có ý gì?
Không đợi tôi suy nghĩ, mẹ chồng tôi cắt đứt ý nghĩ của tôi, dịu dàng dò xét: “Con dâu? Con nhanh uống đi cho nóng, lạnh sẽ không linh.”
“Cái gì không linh?” Nhìn tô nước đen thùi lùi khiến tôi không khỏi cau mày, lạnh giọng hỏi: “Đây là gì ạ?”
“”Thuốc bảo thai a. Trong thôn chúng ta có tập tục như vậy, ngày thứ hai con dâu mới kết hôn sẽ uống một bát thuốc bảo thai, đừng nghi ngờ gì, tối qua con mệt mỏi vừa vặn uống cái này có thể bồi bổ.”
Vừa nói bà vừa tuôi cười đưa bát thuốc tới, trong mắt đầy vẻ chân thành.
Tôi không khỏi nghi ngờ, nhìn bộ dáng của bà thật giống như cái gì cũng không biết.
Chẳng lẽ hôm qua bọn họ tới không phải là vì nghe thấy tiếng tôi kêu cứu sao?
Hay bọn họ cho rằng tối qua cùng tôi làm cái đó là con trai của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-tien-dai-nhan-cua-toi/121803/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.