"Phanh ——!" Một tiếng, suýt chút nữa cái mũi cao thẳng của Bùi đại thiếu đã đâm rầm vào cánh cửa, may mắn hắn phản ứng đủ nhanh, nếu không ngay cả xương sống mũi cũng bị đập bể.
"Bé con sao lại tàn nhẫn như vậy!"
Nếu hiện tại đội cảnh sát truy quét đồi trụy kia vòng trở lại, có phải sẽ cho rằng hắn không được nên mới bị đá ra ngoài?
Bùi Nguyên ngay lập tức bị suy nghĩ của mình làm cho bật cười.
Sau đó hắn phóng thẳng đến phòng 1120 tìm Thẩm Chử Bạch tính sổ.
Lê Tô sau khi đem người vứt ra ngoài cửa, vừa quay lại đã đối mặt với một mảng lộn xộn trong phòng, cậu hơi bực bội mà nhéo nhéo giữa mày.
Màn hình di động hiện lên mười mấy cuộc gọi nhỡ, đều là từ bà ngoại cậu, có lẽ hôm nay cậu không về nên khiến bà lo lắng rồi.
Lê Tô nhắn lại một tin đơn giản: 【 Buổi tối cháu ở nhà bạn học, bà không cần lo lắng. 】
Cậu là một Beta, chiều nay tan học vừa ra đến cổng trường liền cảm giác trong cơ thể bỗng nhiên có một trận nôn nóng, theo lý thuyết Beta sẽ không có kỳ động dục giống như Omega. Nhưng tình trạng đấy đột nhiên xuất hiện, cậu cũng không có ý định đi bệnh viện kiểm tra, cho nên mới tính ở khách sạn ngâm nước lạnh một chút để bình tĩnh lại, không ngờ vừa ngâm được một nửa lại có người tiến vào.
Bởi vậy mới kéo theo toàn bộ trò cười phía sau.
Nhớ tới gương mắt dương quang diễm lệ vừa rồi, Lê Tô lại bực bội véo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-thanh-lanh-co-muon-chat-uc-che-khong/234175/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.