"Ăn cơm thôi!" Phương Tình bưng đĩa móng heo lớn đi ra nhà bếp, bày trên bàn ăn: "Hai người đang nói chuyện gì vậy?"
Tễ Thông mang theo ngượng ngùng liếc mắt nhìn Lục Dung: "Dung Dung đối với việc làm ăn của anh cảm thấy rất hứng thú."
Lục Dung: "..."
Trời ơi, cảm thấy hứng thú.
"Ăn cơm trước, một lát nữa lại trò chuyện tiếp. Nếm thử tài nấu ăn của em." Phương Tình vui vẻ nhiệt tình giúp hai người chia thức ăn.
Tễ Thông vui vẻ ra mặt, đứng lên cùng với bà cùng nhau chia đũa chia cái muỗng: "Nhiều món ăn như vậy?"
Phương Tình đỏ mặt nói: "Còn không phải là do anh tới sao? Bình thường, em đều không xuống bếp."
Tễ Thông xấu hổ cúi đầu: "Cảm ơn."
Phương Tình: "Anh nói cái gì đâu..."
Lục Dung: "..."
Đây là phim tình yêu của người trung niên hay gì vậy?
Phương Tình cùng Tễ Thông tán tỉnh nhau, cuối cùng cũng nhớ tới Lục Dung: "Dung Dung, rửa sạch tay chưa? Mau ngồi xuống."
"Ừm." Lục Dung kéo bước chân nặng nề ngồi xuống bên cạnh bàn. Cho dù đã chuẩn bị tâm lý, nhưng đến khi nhìn thấy cái bàn đầy món ăn, mặt của cậu như trước lại đen thêm vài cái độ.
Phương Tình bình thường không xuống bếp là có nguyên nhân... Là do Lục Dung không cho bà xuống bếp.
Bởi vì quá khó ăn, thật sự rất khó ăn.
Lúc còn chưa đi học Lục Dung cũng đã học xong cách xuống bếp, lúc mấy đứa nhỏ còn ở đầy trong công viên chơi đùa, Lục Dung đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-qua-ba-dao-lam-sao-day/2562765/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.