Lâm Phụ Tinh ngủ rất ngon.
Trong lúc ngủ say luôn có một loại không khí dễ chịu bao bọc lấy cậu, khi tỉnh lại tinh thần sảng khoái, đầu không choáng, trí nhớ không loạn, ngoại trừ một tí lơ mơ ra thì không còn lại di chứng say rượu nào nữa hết.
Quả nhiên là thiên phú bẩm sinh, uống đến say ngất mà vẫn bình thường.
Lâm Phụ Tinh đắc ý xoay người, mở to mắt, sau đó, hô hấp ngừng hẳn —
Giản Mộc đang nằm nghiêng bên cạnh cậu, một tay để trên vai cậu, hàng mi dài và dày rũ xuống tạo thành một vòng cung tuyệt đẹp dưới đáy mắt.
Bọn họ chen chúc trên một chiếc giường tatami(1),cùng nhau đắp chung một tấm chăn, cổ áo hơi trượt xuống lộ ra xương quai xanh tinh xảo, có thể lờ mờ nhìn thấy đường cong từ cổ xuống vai.
(1) Giường tatami:
giuong-ngu-tatami-1
Vài con ma men nằm lăn lộn lung tung khắp xung quanh.
Trong đầu Lâm Phụ Tinh vang lên một tiếng “đùng”, vốn dĩ còn đang nửa tỉnh nửa mê thì ngay lúc nhìn thấy gương mặt Giản Mộc cậu hoàn toàn tỉnh ngủ.
Khoan khoan khoan!
Tối qua đã xảy ra chuyện gì?
Tại sao cậu lại ngủ chung với Giản Mộc thế này?
Lầu ba? Trèo lên kiểu gì vậy?
Không làm chuyện gì đáng xấu hổ đó chứ?
Cậu! Hoàn! Toàn! Không! Nhớ!
Não Lâm Phụ Tinh trống rỗng, hoàn toàn không thể nhớ được sau khi mất điện thì chuyện gì đã xảy ra.
Cậu đang cố hết sức để nhớ xem rốt cuộc là chuyện gì thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-omega-gia-lam-alpha-van-bi-phan-cong/2915013/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.