Edit: Bánh Bao
Beta: Sữa
______
Sân trường vào cuối thu rất đẹp, những chiếc lá màu cam, màu vàng xen lẫn nhau như một bức tranh sơn dầu, yên tĩnh và an nhàn. Làn gió mùa thu thỉnh thoảng thổi qua khiến lòng người yên tĩnh.
Thanh Nham yêu thích yên tĩnh, yên tĩnh khiến cho con người càng thêm lý trí.
Cậu cẩn thận nhớ một chút, cậu chắc chắn Tần Nham cũng chưa từng gặp thiếu niên ở trước cửa phòng âm nhạc. Chẳng biết vì sao, cậu không nghĩ người đó nhìn cậu như nhìn hai người xa lạ lần đầu gặp mặt.
—— Trong ánh mắt sâu thẩm đó, ngoài sức mạnh và sự áp bức, dường như cậu còn cảm nhận được một loại cảm xúc không thể giải thích được.
Kỳ Lâm Sâm trừng người kia kia một chút, y có thể cảm nhận được người kia đinh điểm đều không thèm để ý, ngược lại là Kỳ Lâm Sâm sức lực không đủ.
Nhưng khi ánh mắt người nọ nhìn y, y lại thỏa hiệp mà nhượng bộ một bước.
Nhưng từ đầu đến cuối, người nọ vẫn không chào hỏi y.
Khiến người khác khó hiểu.
Lúc nãy cậu vẫn chưa hồi thần, cũng bỏ lỡ việc mang mặt dây chuyền lần thứ hai đưa lại cho Kỳ Lân Sâm.
Không lâu sau, Thanh Nham đã tới văn phòng của giáo viên chủ nhiệm.
Cậu không giỏi trong việc xử lý các mối quan hệ cá nhân, càng không muốn tốn thời gian và sức lực để phân tích một người xa lạ.
"Cốc cốc..." Cậu lễ phép gõ cửa, nghĩ mặt dây chuyền vẫn có thể trả lại, liền đem cái người ở phòng âm nhạc ném ra sau đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-moi-ngay-phai-hut-toi-thi-moi-co-the-song-sot/212919/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.