Diệp Thanh Dương còn đang diễn kịch tình cảm thầy trò với Trương Dã thì đột nhiên nghe thấy giọng Lục Cảnh Trừng vang lên phía sau lưng: "Hai người làm cái gì đấy, bỏ tay ra."
Trương Dã vội vàng buông tay ra, nhìn Lục Cảnh Trừng nở nụ cười lấy lòng.
Nhưng mà Lục Cảnh Trừng chẳng thèm để ý, chỉ hừ lạnh một tiếng rồi kéo Diệp Thanh Dương đi.
"Ban ngày ban mặt, trước bàn dân thiên hạ mà làm cái gì vậy hả?"
Diệp Thanh Dương: "Có làm gì đâu?"
"Không làm gì mà đã cầm tay nhau "đôi mắt nhìn đẫm lệ", nếu thật sự làm gì có phải là "vạt áo ngả đôi đường" đúng không?"
Diệp Thanh Dương: ... Đến lúc này rồi cậu còn không quên khoe khoang thơ cổ của cậu à?
Lục Cảnh Trừng cau mày: "Cậu tiếp xúc với Trương Dã ít thôi."
Diệp Thanh Dương dỗ dành nói: "Tôi chỉ dạy kèm cho cậu ấy thôi mà, chỉ thế thôi."
Lục Cảnh Trừng hừ hừ mấy tiếng: "Cũng chỉ có thể như vậy thôi, chứ cậu còn muốn có quan hệ gì với cậu ta nữa hả?"
Diệp Thanh Dương bất đắc dĩ nói: "Không muốn, không muốn quan hệ gì hết."
"Thế nghe còn được." Lục Cảnh Trừng miễn cưỡng chấp nhận.
Diệp Thanh Dương nhìn hắn, cậu nghĩ nếu bây giờ mà nói tối nay cậu sẽ cho Trương Dã cùng ôn tập với hắn nhất định Lục Cảnh Trừng sẽ bùng nổ luôn. Cho nên cậu lựa chọn im lặng không nói gì.
Thế nhưng cho dù như vậy, buổi tối hôm đó lúc cậu đến nhà Trương Dã, sắc mặt Lục Cảnh Trừng có vẻ không dễ chịu tí nào.
Diệp Thanh Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-lieu-ma-ngot/1068433/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.