Gì cơ?!
Lâm Sóc giật mình, đọc lại tin nhắn một lần nữa, xác định mình không nhìn lầm mới xỏ dép lê vội vàng chạy ra khỏi phòng, Lâm Dao thấy cậu muốn đi ra ngoài thì lập tức nhảy xuống ghế sô pha chặn cửa, "Mẹ đã ngủ, ba đã ngáy to, nếu anh muốn chuồn êm thì em sẽ gầm lên một tiếng sư tử."
"Nói tiếng người."
"Mua lộ phí 200."
"Anh chuyển cho em nhiều hơn 50, không cần thối lại." Chuyển khoản Wechat xong, Lâm Sóc liền bước ra cửa trước.
"Thật sự chuyển nhiều hơn cho em, hào phóng như vậy?" Lâm Dao có chút kinh ngạc, "Này anh, anh đi đâu thế?" Nói xong đã không thấy bóng lưng anh trai đâu.
Lại nhìn số tiền chuyển đến, cô tỉnh táo lại, vậy mà dám mắng mình 250*?
*Ở Trung Quốc, hầu như mọi người đều rất ghét con số 250 (èrbǎi wǔ) bởi nó đồng nghĩa với sự sỉ nhục, mang ý nghĩa mắng chửi người đối diện. Họ thường gọi một kẻ ngu ngốc hoặc nói chuyện không đứng đắn, làm việc không nghiêm túc, hành xử một cách tùy tiện là 250.
Lâm Sóc chạy xuống dưới lầu, hít thở đều rồi mới chậm rãi đi đến cửa tiểu khu.
Vân Diệu Trạch thật sự đang chờ cậu, trong tay còn xách đồ.
"Đột nhiên gọi tôi xuống đây làm gì?"
"Không phải đói đến không ngủ được à, tôi mua bữa ăn khuya cho cậu." Vân Diệu Trạch đưa pizza đóng gói đến trước mặt Lâm Sóc.
"A, còn tưởng rằng cậu đột nhiên không trả lời tin nhắn là bị sói tha đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-ba-dao-cau-toi-quay-dau-lai/2627471/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.