Editor: Ốc.
Sau khi sửa sang lại, Vân Diệu Trạch ôm Lâm Sóc rời khỏi quán bar, ngồi vào trong xe Từ Hiến, xe moto đã chạy trước đó còn ngã ở ven đường.
Bóng tối hôm nay là bóng đen tối nhất mà Lâm Sóc từng gặp.
Nhà vệ sinh hôi thối, gạch nền dơ bẩn, cặn bã đáng ghét...
Nếu không có người tới cứu cậu thì sẽ là cảnh tượng gì?
Cảm giác ghê tởm đến cực điểm, sự tuyệt vọng sụp đổ và sự sợ hãi vẫn luôn chiếm cứ trong đầu cậu, đau đớn trên người nhắc nhở cậu đã bị đối xử như thế nào, vừa nghĩ đến đã khiến cậu cảm thấy ngạt thở, cuống họng như bị nắm chặt.
Toàn thân cậu lạnh buốt.
Trên đường, Vân Diệu Trạch vẫn luôn ôm lấy cậu đang co thành đoàn, cậu không vênh váo tự đắc, cũng không vung nắm đấm nói lời cay nghiệt, mà chỉ vùi đầu tóc rối bời vào đầu gối, nương theo ánh đèn neon ngoài cửa sổ lướt qua, có thể mơ hồ nhìn thấy vết tích đỏ hồng ở bên trong cổ áo khoác rộng thùng thình.
Cho tới hôm nay.
Vân Diệu Trạch mới hiểu được, Lâm Sóc quan trọng với hắn như thế nào, quý giá bao nhiêu.
Không chỉ là một chút thích.
Là chiếm cứ tất cả thích của hắn, yêu một người sâu đậm không mất bao nhiêu thời gian, chỉ cần người kia ở trong lòng mình.
Vân Diệu Trạch cúi đầu hôn lên mái tóc mềm mại của cậu, đau lòng hôn lên vành tai, bờ môi trượt xuống.
Lâm Sóc lại vùi đầu vào đầu gối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-thao-ba-dao-cau-toi-quay-dau-lai/2627401/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.