Nguy cơ bị truy sát trên diện rộng đã giảm bớt, nhưng Mạc Ngữ Phi lại không có ý định ra ngoài, cũng không tỏ ra muốn làm việc, hắn vẫn “ở” trong nhà, mỗi ngày đều tiêu tốn một đống thời gian trên máy tính. Hắn nói với Trầm Sở Hãn là lên mạng đầu cơ cổ phiếu, Trầm Sở Hãn không hề nghi ngờ về điều đó.
Dịch Thừa Phong đến thăm Mạc Ngữ Phi, hỏi dự định sau này của hắn. “Nghe nói cậu đang đầu cơ cổ phiếu, định làm việc này sao? Thu lợi hẳn cũng không tệ đâu nhỉ.”
Mạc Ngữ Phi cười lạnh một tiếng, lắc đầu nói, “Thu lợi cái rắm, đều lỗ vốn hết.”
“Sao lại vậy?” Dịch Thừa Phong không tin với đầu óc kinh doanh khôn khéo của Mạc Ngữ Phi, đầu cơ cổ phiếu sẽ đến mức lỗ vốn như lời hắn nói.
“Đi theo tôi.” Mạc Ngữ Phi mang Dịch Thừa Phong vào thư phòng, mở bản ghi chép của hắn trên máy vi tính ra, ý bảo Dịch Thừa Phong đến xem.
Sau khi nhìn thấy, Dịch Thừa Phong thay đổi sắc mặt, “Cậu…”
“Trước khi anh cứu tôi, đã dùng tiền trong tài khoản cá nhân khẩn cấp của tôi, chỉ là không phải vẫn còn dư ra một chút sao.”
“Cho nên cậu dùng số tiền dư mua tin tức về hắc đạo trên Internet.” Dịch Thừa Phong kinh ngạc nói.
“Tôi lại không ra khỏi cửa, vừa ra khỏi cửa nói không chừng sẽ bị giết. Đám trưởng lão kia cũng là nhìn thấy tôi lớn lên, rất rõ tính cách của tôi, chỉ cần tôi không chết, thì kẻ chết sau đó chắc chắn là bọn họ, tôi bây giờ chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-tap/98166/quyen-2-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.