Ngồi trên xe quay về, sắc mặt Mạc Ngữ Phi vẫn không tốt lắm, khuôn mặt cau có không nói lời nào.
Về đến nhà, Trầm Sở Hãn lập tức tìm một chiếc đinh nhỏ, đóng vào bức tường bên cửa sổ, sau đó cẩn thận treo từng hạt pha lê kia lên, sau khi làm xong anh âm thầm thở nhẹ một hơi. Trầm Sở Hãn biết hình thái của yêu thú có đủ loại đủ dạng, nhỏ nhất lớn nhất cũng đều có, mấy ngày nay anh luôn lo lắng những yêu thú kia có thể biến thành động vật nhỏ nhất tìm kiếm Mạc Ngữ Phi khắp nơi trong thành phố này. Bây giờ cuối cũng cũng không cần lo lắng nữa rồi.
“Này, anh đang làm gì vậy? Khát quá, rót trà đến đây.” Mạc Ngữ Phi thấy Trầm Sở Hãn vừa về đã vội vàng làm việc, hắn liền cảm thấy khó hiểu.
“Lập tức đến ngay.”
Uống trà nóng, Mạc Ngữ Phi rủ mí mắt xuống, lặng lẽ đánh giá Trầm Sở Hãn ngồi đối diện, nhìn không ra có gì khác thường, vì thế liền hỏi: “Âm dương sư đại nhân nói gì với anh?”
“À, muốn tôi chăm sóc cậu thật tốt.”
Hừ, nói giống như không nói. Mạc Ngữ Phi thầm hừ một tiếng, nghĩ một chút, lại hỏi: “Anh và bọn họ biết rõ nhau sao?”
“Sở Thiên biết rõ bọn họ hơn, nó thường đến đó chơi.”
“Con sóc nhỏ kia bộ dáng không tồi.”
“Ừ, Ô Mễ rất đáng yêu, nhiệt tình hoạt bát.” Trầm Sở Hãn cười cười, nói.
“Chẳng trách các người thường đến.” Mạc Ngữ Phi dùng ngữ khí châm biếm nói, trên mặt lộ ra biểu tình khinh thường.
Trầm Sở Hãn nhìn Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-tap/98161/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.