Triệu Thính Khê che mặt gào khóc, đây đích thị là chuyện mất mặt nhất trong đời của cô!
Cô không còn mặt mũi gặp anh trai nhỏ nữa, bây giờ thấy anh sẽ nhớ đến chuyện ngu ngốc mình từng làm.
Điều càng làm cô giận hơn là anh trai nhỏ không nói, cứ ngồi nhìn cô trổ tài ngu muội.
Triệu Thính Khê cảm thấy mình giống con khỉ.
Bé khỉ buồn rồi.
Từ Thanh Xuyên nhận được tin nhắn cảm ơn của cô gái nhỏ thì gọi qua, tuy nhiên thật lâu cũng không ai nghe máy. Anh đoán cô đang bận, vì vậy sáng hôm sau gọi lại nhưng vẫn không ai nghe.
Hai lần gọi không liên lạc được. Từ Thanh Xuyên nhắn tin cho cô, hẹn cô hôm sau đến thư viện học. Sáng anh đến thư viện sớm để chiếm chỗ, ngồi đến khi thư viện đóng cửa vẫn không thấy bóng dáng Triệu Thính Khê đâu.
Anh suy nghĩ thật lâu, đột nhiên hiểu ra nguyên nhân bèn gọi cho Tiêu Mục.
“Anh ơi, anh gửi sách tham khảo có đề tên em phải không?” Anh hỏi.
Tiêu Mục cực kỳ tự tin nói: “Đúng vậy, có đề tên em, anh còn cố tình kiểm tra nữa.”
Từ Thanh Xuyên đỡ trán, anh không chỉ có một quyển sách tham khảo đó, anh muốn Tiêu Mục gửi đến một quyển mới không ngờ anh ấy lại gửi đến quyển cũ.
Trách anh không nói rõ ràng với cô.
“Có chuyện gì không?” Tiêu Mục hỏi.
“Không có gì.” Từ Thanh Xuyên bất lực đáp.
Chắc cô bé kia đang tức giận, hoặc không còn mặt mũi nào gặp anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-tu-nho-mai-khong-quen/3537416/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.