Edit: Gà
“Đã đến huyện Vị, có xuống xe không?” Thanh âm uể oải của tài xế vang lên trong buồng xe oi bức
Một người phụ nữ ôm đứa trẻ đáp lời bằng tiếng phổ thông không quá chuẩn, lảo đảo đi về phía cửa xe. Đứa trẻ trong lòng ngủ say, đầu nghiêng ra suýt đυ.ng vào thành ghế.
Từ Thanh Xuyên lấy tay đỡ, đứa bé mơ màng tỉnh giấc, ngơ ngác nhìn anh, rồi mỉm cười
Anh mặt không biểu cảm nhìn đứa bé, theo sau hai người xuống xe.
Không khí vừa ẩm vừa nóng, dường như có thể vắt ra nước. Trên cổ áo thun trắng thấm ướt mồ hôi, Từ Thanh Xuyên mất kiên nhẫn nhíu mày.
Chuông điện thoại vang lên, Tiêu Mục gọi đến: “A Xuyên, em đến chưa?”
Đã uống hết nước nhưng giọng Từ Thanh Xuyên vẫn khàn khàn: “Mới xuống xe, giờ em qua nhà cậu.”
Tiêu Mục hình như đang bận, quay sang dặn dò người bên cạnh rồi nói tiếp: “A Xuyên, những cổ đông điều tra ra em rồi, bây giờ là thời điểm mấu chốt của tập đoàn, anh muốn dành hết thời gian làm việc, không dành nhiều thời gian cho em được, em tự bảo vệ mình thật tốt nhé.”
Từ Thanh Xuyên híp mắt, giữa cái nắng chói chang có hai nữ sinh đang đùa nghịch với một chú chó ở đầu đường. Tiêu Mục quá cẩn thận, vì không để người trong tập đoàn biết được hành tung của anh nên không cho tài xế đưa anh đi. Đáp máy bay lên xe buýt rồi đổi chuyến, cậu chủ nào chịu cực như này, hai hàng mày nhíu đến mức muốn dựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-tu-nho-mai-khong-quen/3537410/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.