Edit: Gà
“Chương trình học bồi dưỡng bên này khoảng hai ngày nữa sẽ kết thúc, khi đó anh về luôn.” Từ Thanh Xuyên nói.
Thanh âm mềm mại vang lên tựa như anh đang ở bên cúi đầu khẽ thì thầm vào tai cô, Triệu Thính Khê chợt nhớ anh vô cùng. Cô bĩu môi, giận bản thân vì nghĩ xấu cho anh. Nhưng trong lòng vừa chua chát vừa tủi thân, cô nhẹ “Vâng” một tiếng, cả hai rơi vào yên lặng.
“Khê Khê.” Từ Thanh Xuyên gọi cô, “Em sao vậy, không vui à?”
Triệu Thính Khê chu môi, không tự nhiên nói: “Đúng thế, không vui đó, hôm nay em bị ong bướm vây quanh!”
“Ong bướm???” Từ Thanh Xuyên hoang mang.
“Là đám ong bướm của anh đấy!” Bóng hình Đới Phi xuất hiện thoáng qua trong một góc của tiệc mừng, Triệu Thính Khê híp mắt nhìn, tâm tình âm u phút chốc sáng bừng lên, “Em thấy Đới Phi ở đây, không nói với anh nữa!”
Đới Phi cũng nhìn thấy Triệu Thính Khê nên đi sang, “Ôi, tiểu tiên nữ từ đâu đến?”
Triệu Thính Khê nghiêng đầu, dùng hai tay khẽ nhấc váy.
Hai người cùng bật cười.
Đới Phi nhích lại gần, đυ.ng vai cô hỏi: “Vừa rồi gọi cho ai thế? Mặt thẹn thùng lắm nha.”
Triệu Thính Khê không định lừa Đới Phi, cô nhìn xung quanh không có ai chú ý bên này mới nói: “Thầy Từ.”
Đới Phi kinh ngạc không thôi.
“Tôi và thầy Từ đang bên nhau.” Triệu Thính Khê ném một tin tức nặng đô.
Đới Phi chỉ định trêu cô, không ngờ nghe được tin chấn động đến vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-tu-nho-mai-khong-quen/3537398/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.