Kim Châu chạy về kí túc xá thì thấy Ái Niên đã nằm trên giường khóc bù lu bù loa rồi,cô có khuyên như thế nào thì cũng không chịu nín khóc.Ái Niên cứ nằm cuộn người trong chăn rồi khóc thút thít không ngừng,Kim Châu mua cơm cũng không chịu ăn …
Hết cách Kim Châu đành để thức ăn lên bàn rồi viết giấy ghi chú cho cô bạn thân, buổi tối Kim Châu còn phải lên hội trường diễn văn nghệ nữa cho nên không thể ở lại dỗ dành cô bạn này được.Kim Châu diễn văn nghệ cho nên cần nhiều thời gian hơn còn Ái Niên thì làm MC cho nên chỉ cần đến vài buổi là được …
Có Ái Niên ở trong phòng cho nên cô chỉ khép cửa hờ lại mà thôi,khi Kim Châu đi rồi thì Ái Niên mới chui ra khỏi chăn.
Bây giờ đây Ái Niên cảm thấy mình không còn mặt mũi gì cả rồi,lỡ như ngày mai Á Đào đi nói chuyện này với mọi người ở trong lớp thì cô phải đối diện như nào đây, thật sự không thể tưởng tượng được nữa..
Những gì mà Á Đào nói cũng có lý tại mình mà Quân Hiên sẽ bị nghỉ việc,sự nghiệp của anh ấy sẽ tiêu tan,Ái Niên khẽ thở dài rồi ngồi dựa lưng vào tường …
[ Ting …ting …Bạn có một tin nhắn mới …]
Ái Niên mở lên xem thì đó là tin nhắn của Quân Hiên.
[ Niên Niên em tan học chưa,anh qua kí túc xá đón em nha…]
Là anh ấy,…đúng rồi buổi trưa anh ấy có nói với mình là qua nhà anh ấy ăn cơm, hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-trai-tim-em-van-luon-huong-ve-anh/3465354/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.