Hơn 20 phút lái xe thì cũng đến nơi,cô ta đậu xe vào trong gara rồi mới lên trung cư.Lúc này đây cô ta lấy cái khẩu trang màu đen đeo lên để cho không ai thấy được dung nhan của chính mình.
" Đồng Ái Niên …để xem ngày hôm nay ai có thể cứu được cô "
Thẩm Thảo My ra khỏi thang máy rồi đi lại căn trung cư của anh bấm chuông cửa.Ở bên trong,Ái Niên đang ăn sáng thì nghe có tiếng chuông cửa cho nên cô cũng đi ra mở cửa,nhưng lúc này cô lại cảm thấy có chút lo lắng và hồi hộp. Chẳng phải là anh ấy vừa mới đi làm sao,với lại bạn bè của anh ấy cũng sẽ không đến vào giờ này đâu.
Lúc này cô mới mở camera ra và xem là ai đang đứng ở ngoài,thì lúc này cô có chút tá hoả ra bởi vì người đó mặc nguyên bộ đồ màu đen trông giống như là sát thủ vậy,cả người của cô bây giờ vô cùng sợ hãi,hai mắt cũng muốn khóc …
" Bịch …bịch …"
Đột nhiên chân cô không có lực nữa rồi,vô thức cô lại té xuống sàn nhà tạo ra âm thanh lớn.Bây giờ mình phải làm sao bây giờ, mình nên làm gì mới đúng đây …
Tiếng chuông cửa một lần nữa lại vang lên khiến cho cô rơi vào sợ hãi,lúc này cô mới nhớ đến điện thoại của mình đang cầm trên tay cho nên cô liền nhanh chân chạy về phòng gọi điện cho anh …
Ái Niên gọi 2 cuộc nhưng anh vẫn không nghe máy,bây giờ anh ấy đang dạy học hay là đang ở công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-trai-tim-em-van-luon-huong-ve-anh/3375658/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.