Sáng hôm sau,mặt trời đã ló dạng ánh mắt đã xuyên qua cửa sổ nhưng cô vẫn chưa thức giấc,chắc có lẻ là do đêm qua cô thức khuya quá cho nên mới ngủ nướng đến tận trưa. Ngày hôm nay có tiết học nhưng cô cũng mặc kệ mà nằm ngủ trên giường cùng với người đàn ông mà mình yêu.
Khoảng chừng 11 giờ trưa thì Ái Niên mới thức giấc,lúc này cô mở mắt ra thì không thấy anh đâu cả,trong lòng tự nhiên có một chút hụt hẫng, nhưng sau đó thì cô cũng rời giường rồi đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân.
Khi cô đi ra thì thấy điện thoại của mình vang lên liên hồi khiến cho cô có chút nheo mày lại,rốt cuộc là có chuyện gì mà lại gọi điện thoại liên tục như vậy chứ.
Là số của Kim Châu cho nên cô cũng ấn nút nghe …
[ Alo …cậu gọi cho mình có việc gì không]
Giọng nói của Kim Châu càng lúc càng hớt hãi rồi nói một tràng dài …
[ Đêm qua tới giờ cậu đi đâu vậy,bây giờ trên trang web của trường nói xấu cậu quá trời kìa,có người nói cậu đi bán thân để kiếm tiền mua đồ hiệu rồi còn có hình ảnh ở trong khách sạn nữa ]
Ái Niên nghe xong thì há mốc mồm vì cô không thể tin được những gì mà Kim Châu vừa mới nói ra …
[ Cậu đừng có đùa nữa, mình không có vui đâu ]
[ Ai rảnh mà đùa với cậu chứ,bây giờ sinh viên đang bình luận,chia sẻ tràn lan ở trên mạng xã hội.Đã vậy bọn họ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-trai-tim-em-van-luon-huong-ve-anh/3371240/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.