Ái Niên cô phải vất vả lắm thì mới đưa anh lên đến phòng, nhưng cũng may là ở đây có thang máy chứ nếu không thì cô cũng không biết nên làm sao. 
" Quân Hiên,tại sao anh lại uống say đến như vậy …" 
Câu nói vừa mới thốt ra thì cô lại cảm thấy có chút buồn cười,giờ này anh ấy đã say đến như vậy thì làm sao trả lời được chứ. 
Nhưng lúc này anh lại thì thầm vào tai của cô một câu nói khiến cho cô có chút khó hiểu. 
" Ái Niên,em ác lắm,tại sao em lại đối xử như vậy với tôi chứ.Rốt cuộc thì trong lòng em đang nghĩ cái gì vậy hả " 
Giọng nói của anh càng lúc có chút cáo gắt khiến cho cô cũng không vui vẻ gì,ánh mắt liền cụp xuống khi nghe anh trách mình như vậy.Tự nhiên khi không lại trách mắng cô,đúng là đồ thần kinh mà. 
Dù là hiện giờ cô có giận thì cô cũng phải dìu anh lên giường nằm rồi sau đó thì cởi giày,áo vest và đồng hồ ra … 
" Hình như tôi mắc nợ anh thì phải,lần nào anh cũng sau và nói những điều khó hiểu" 
Cô ngồi ở bên cạnh mép giường lao mặt,lao tay và có cả lao cổ cho anh nữa,động tác di chuyển rất nhẹ nhàng giống như một người vợ chăm sóc cho người chồng vậy. 
Sau khi lao người cho anh xong rồi thì cô liền đi ra nhà bếp pha trà giải rượu cho Quân Hiên.Nơi này cô đã đến mấy lần rồi cho nên mọi thứ đối với Ái Niên cũng khá là quen thuộc… 
Hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-trai-tim-em-van-luon-huong-ve-anh/3369489/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.