Quân Hiên đứng trước cổng trường đợi mãi nhưng vẫn không thấy Ái Niên đâu,giờ này cũng đã gần đến giờ hẹn rồi.Cho nên anh liền lấy điện thoại ra định gửi tin nhắn cho cô nhưng không ngờ lại thấy được những hình ảnh như thế này…
"Không! Không …cô ấy không phải là người như vậy "
Anh hét lên rồi chạy thục mạng vào trong kí túc xá, mọi người thấy anh chạy như vậy thì ai cũng ngước nhìn,tò mò.
Khi đến kí túc xá thì anh thấy cửa vẫn mở nhưng không có ai cả.Sau đó anh liền lấy điện thoại ra gọi lại cho Ái Niên nhưng không có ai nghe máy cả.
Ái Niên em thực sự là con người như vậy sao, tại sao em lại đối xử như vậy với anh chứ …
Người đàn ông ngôi gục trước cửa phòng rồi lẩm nhẩm không ngừng,hai tay thì cào cấu lên da đến nổi phải chảy máu …
Một lát sau anh liền đứng dậy đi ra khỏi kí túc xá thì đột nhiên lúc này ông trời lại đổ mưa.Đúng là thật đúng lúc mà,trái tim anh dường như đã chết rồi và bây giờ anh chỉ muốn cơn mưa này bủa vây chính mình mà thôi.Cho nên anh cứ đi chầm chậm để cơn mưa làm ướt hết cả cơ thể của mình.
" Người đó bị làm sao thế…tại sao lại đứng dưới mưa "
Một cô bạn đi kế bên cũng chỉ biết bĩu môi:" chắc là đang thất tình hay có chuyện gì đó không vui rồi "
" Ồ thì ra là vậy, nhưng mà người đàn ông đó rất giống giáo sư Hà …"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-trai-tim-em-van-luon-huong-ve-anh/3362575/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.