Buổi trưa cô về phòng nấu tạm cho mình một bát mì gói và bên cạnh có 1 ly cà phê uống cho tỉnh táo.Hết hôm nay thì cô sẽ bắt đầu ngày học đầu tiên của sinh viên nên cũng phải chú tâm vào việc học một chút.
Ở kí túc xá chỉ có hai người mà thôi nên cũng có chút cô đơn ấy vậy mà giờ này cô bạn của mình cũng chưa về nữa nên sinh ra cũng có chút chán nản và buồn tẻ.Cô ngồi cạnh cửa sổ vừa ăn vừa ngắm nhìn sinh viên đi qua lại ngoài kia ngươi thì học bài, người thì ngồi ghế đá mà tám chuyện với nhau trông rất là vui vẻ còn cô thì bày ra một vẻ mặt ảm đạm.
"" Hơi " lại thở dài.
15 phút trôi qua cô cũng đem tô và ly đi rửa sạch rồi úp vào tủ chén.Mấy ngày nay không có gọi về cho gia đình nên cô phải liên lạc với mẹ mới được.
" Alo mẹ hả dạo này mẹ có khoẻ không,có ăn uống đầy đủ không, mẹ có nhớ con hay không""
Mẹ cô khi nghe cô nói một tràng dài như thế này thì liền bật cười rồi nhỏ nhẹ trả lời:" con gái à mẹ vẫn khoẻ vẫn ăn uống đầy đủ cho nên con đừng có lo nha.À nếu con có khó khăn gì cứ nhờ Quân Hiên giúp một tiếng nha, buổi chiều nay mẹ có qua nhà Thục Quyên nhờ một tiếng rồi,dù gì con và cậu ấy cũng là hàng xóm mà giờ cậu ấy là giảng viên trường con nữa ""
Lúc này cô có ngưng lại một chút nhưng cũng ậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-trai-tim-em-van-luon-huong-ve-anh/3358776/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.