“Ra nước ngoài đăng ký kết hôn thì chẳng phải là cưới rồi sao? Nhưng… anh ấy đã cầu hôn chưa?” – Trình Tuyết hỏi.
“Là tớ cầu hôn anh ấy.” – Tô Hoàn Vãn đáp.
Cả nhóm đồng loạt: “!!!”
“Cậu rốt cuộc yêu anh ta đến mức nào vậy?”
Tô Hoàn Vãn ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Yêu cũng khá nhiều.”
Dù bận rộn, nhưng chỉ cần ngồi yên một lúc là sẽ nhớ anh.
Không thấy được, không chạm tới – cũng khó chịu thật.
“Giáo sư Tạ đúng là đẹp trai, tuy kém idol của tớ chút xíu, nhưng mà—” Dương Lạc Vi chưa nói hết thì bị Tô Hoàn Vãn ngắt lời: “Không đúng, Tạ Yến Ninh vẫn đẹp trai hơn.”
Liên quan đến danh dự, Dương Lạc Vi quyết không nhường: “Cậu mới hôm kia còn khen idol của tớ mà!”
“Tớ khen anh ấy đẹp trai, không có nghĩa là đẹp hơn Tạ Yến Ninh, hai chuyện khác nhau.” – Tô Hoàn Vãn phản biện rất hợp logic.
Tề Quân kéo nhẹ Dương Lạc Vi: “Thôi kệ cô ấy đi, phụ nữ đang yêu lý trí bằng không, đừng chọc.”
“Gì mà đang yêu, tớ nói sự thật thôi mà.” – Tô Hoàn Vãn vẫn rất nghiêm túc.
“Thôi quay lại chuyện kết hôn nè.” – Trình Tuyết hỏi tiếp – “Vậy hai người có dự định khi nào tổ chức trong nước không?”
Kết hôn ở nước ngoài không phải không có hiệu lực, chỉ là quy trình xác minh rắc rối, liên quan đến luật pháp hai nước, gần như là “vô hiệu” ở thực tế.
“Chưa có.” – Tô Hoàn Vãn đáp – “Anh ấy từng nói chắc chắn sẽ cưới tớ, nhưng cụ thể thì chưa bàn.”
Thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846199/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.