Tần An dường như cũng không ngờ những lời mình nói lại tạo ra ảnh hưởng lớn như vậy.
Thấy sắc mặt Tô Hoàn Vãn có phần không thoải mái, anh ta tỏ ra ân cần: “Em không thích à? Quả thật hơi bạo lực, hay là mình đi chỗ khác nhé?”
Lòng bàn tay Tạ Yến Ninh đã đổ mồ hôi.
“Bọn mình đi nơi khác đi.” Anh nói.
Tô Hoàn Vãn ngước mắt nhìn anh, Tạ Yến Ninh thấy trong đôi mắt ấy hiện lên một thứ cảm xúc khác thường.
Anh siết tay cô chặt hơn.
“Nới chút đi, đau đó.” Tô Hoàn Vãn nhắc.
Tạ Yến Ninh buông lỏng một chút, nhưng vẫn nắm chặt — như thể chỉ cần buông ra, người trước mặt sẽ biến mất.
Tô Hoàn Vãn quay sang nói với Tần An: “Hôm nay em hơi mệt, mai còn phải ra sân bay, nên xin phép về trước.”
“Được, vậy hẹn gặp lại.” Tần An cười, không níu kéo.
Nhìn theo bóng hai người dần khuất, Tần An đi đến khu vực hút thuốc, châm một điếu.
protected text
“Làm sao đây, Tạ Yến Ninh, tôi thật sự không ưa nổi cậu.” Tần An khẽ nói.
Tô Hoàn Vãn là kiểu người rất dễ hiểu — nguyên tắc rõ ràng.
Chuyện Tạ Yến Ninh từng suýt đánh người đến nguy kịch, chắc chắn cô sẽ tìm cách điều tra cho ra nhẽ. Nếu phát hiện anh không chỉ từng đánh quyền chui, mà còn từng qua lại với một “đại ca” ở khu vực Mexico, không biết khi ấy sắc mặt cô sẽ thế nào…
Anh ta thật sự mong chờ.
Trên đường trở về, Tô Hoàn Vãn trầm mặc.
Tạ Yến Ninh vẫn nắm tay cô suốt, không buông ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846195/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.