Chuyện quả đúng như Tạ Yến Ninh dự đoán — chẳng mấy chốc liền lắng xuống.
Trên mạng hoàn toàn không còn một gợn sóng nào.
Dù sao cũng không phải chuyện công bằng hay bất công gì to tát, trường đã ra thông báo làm rõ, cư dân mạng cũng chẳng còn hứng thú bám riết. Sự chú ý nhanh chóng bị phân tán bởi những tin tức khác.
Thế nhưng, Tạ Yến Ninh vẫn cảm thấy trong lòng có chút bất an.
Tô Hoàn Vãn vuốt nhẹ lên hàng lông mày đang nhíu lại của anh: “Giáo sư Tạ, vui lên một chút đi. Nhăn mãi thế này là sớm có nếp nhăn đấy.”
Tạ Yến Ninh bắt lấy tay cô đang nghịch ngợm: “Em đúng là không có chút lo lắng gì thật.”
“Hay là… mình xem phim đi?” Tô Hoàn Vãn đề nghị.
Nghĩ nhiều cũng chẳng giải quyết được gì.
Ngủ cả buổi chiều, giờ Tô Hoàn Vãn không thấy buồn ngủ chút nào, liền kéo anh cuộn mình trên sofa, tiện tay bật một bộ phim.
“Anh muốn xem gì?” Tô Hoàn Vãn vừa lướt danh sách phim vừa hỏi.
“Gì cũng được.”
Tô Hoàn Vãn bỗng nhớ đến chuyện lúc trước bị hiểu nhầm là đang xem “phim không đứng đắn”, liền quyết tâm “gỡ điểm”: “Vậy xem cái này nhé.”
Đó là một bộ phim kinh dị cổ điển của Trung Quốc.
Tạ Yến Ninh vừa nhìn thấy tên phim liền bật cười khẽ: “Sao lại chọn phim này?”
“Muốn chứng minh cho anh thấy, em xem phim đàng hoàng.”
“Anh có nói đó không phải phim đàng hoàng đâu.”
“Anh từng nói em xem ‘thứ đó’ cơ mà!” Tô Hoàn Vãn nhéo anh một cái.
Tạ Yến Ninh kéo cô vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846164/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.