Trợ lý Lâm gần như không dám nhìn vào ánh mắt của sếp mình.
Ánh mắt đó như muốn đục thủng đôi tay đang khoác lấy nhau kia vậy. Làm ơn thu liễm chút đi!
Trương Thần An thì lại khá hài lòng: “Vãn Vãn, cháu có con mắt nhìn người đấy, thằng nhóc Tạ Yến Ninh này không tệ chút nào.”
Tô Hoàn Vãn nghiêm túc đáp: “Chú Trương, cháu cũng đâu có tệ đâu ạ.”
Trương Thần An bật cười ha hả.
Không ngờ nói vòng vo một hồi, cuối cùng lại ra mối quan hệ này, khiến Thương Hạo Diễm và Tô Hoàn Vãn – hai người vốn chỉ định “tháp tùng lịch sự” – lại tiếp tục bị kéo vào buổi tụ họp.
Trương Thần An liếc mắt đầy ẩn ý về phía Thương Hạo Diễm.
Ông sống từng này tuổi, trải qua bao nhiêu chuyện, sao lại không nhìn ra tình cảm trong mắt cậu ta? Ông khẽ thở dài trong lòng.
Thật lòng mà nói, ông cảm thấy hai đứa trẻ này rất xứng đôi – hai nhà cũng hiểu rõ lẫn nhau.
Chỉ tiếc rằng như con gái ông từng nói: thanh mai không đấu lại tình cờ từ trên trời rơi xuống.
Chỉ có thể trách: hữu duyên vô phận.
Tiết Thế An như bị sét đánh ngang tai: “Anh bạn, cậu sắp gả vào hào môn thật rồi hả?”
Lúc trước còn tưởng người ta là cô gái được sính lễ hàng chục triệu, giờ xem ra… cậu ta mà không tặng sính lễ hàng trăm triệu thì không xứng!
Nghĩ lại lúc đó mình còn đánh giá thấp thật.
“Hoặc là, chính tôi cũng là hào môn.” Nếu chỉ nói đến tiền, anh cũng đâu có ít.
Về đến khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846137/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.