Sau thêm một lần quấn quýt, Tạ Yến Ninh đi xuống lầu lấy khăn ấm lau người cho cô, sau đó ôm cô vào lòng ngủ.
Ngày mai Tô Hoàn Vãn được nghỉ, mà anh cũng không phải quay lại trường vào buổi sáng.
Vì vậy anh tắt hết báo thức của cả hai người.
Ôm cô vào lòng một lần nữa, những suy nghĩ hỗn độn trong lòng anh cũng dần tan biến.
Nếu Thương Hạo Diễm còn tồn tại trong lòng cô thì cứ để mặc đi – dù sao người cô đang ở trong vòng tay anh.
Tô Hoàn Vãn không phải người giỏi thể hiện tình cảm, hành động đêm nay của cô… chắc đã là giới hạn cô có thể làm được.
Nghĩ đến chuyện mấy hôm trước còn giận dỗi đến mức đòi ngủ riêng, Tạ Yến Ninh lần đầu tiên cảm thấy chính mình cũng thật ngốc.
Anh đang trừng phạt cô – hay đang trừng phạt chính mình? Trong mơ, Tô Hoàn Vãn không biết đã mơ thấy gì mà lẩm bẩm: “Mệt quá, đừng nữa…”
Tạ Yến Ninh không nhịn được bật cười.
Chẳng lẽ… ngay cả trong mơ, anh cũng đang bắt nạt cô sao?
“Tô Hoàn Vãn, anh yêu em.”
“Giáo sư Tạ, sao anh quá đáng thế.” – Người trong lòng lại vô thức đáp lời anh như vậy trong mơ.
“……”
Còn những điều quá đáng hơn nữa, anh còn chưa làm đâu.
Nghĩ đến chiếc váy ngủ táo bạo giấu trong tủ quần áo, Tạ Yến Ninh bỗng thấy có chút mong chờ – không biết đến bao giờ Tô Hoàn Vãn mới mặc nó cho anh xem.
Mà đến lúc đó, anh cũng không chắc bản thân có thể “kiềm chế” được điều gì…
Sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846129/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.