Buổi chiều, Tạ Yến Ninh hỏi Tô Hoàn Vãn đang ở đâu.
Tô Hoàn Vãn nhìn tin nhắn, tâm trạng có chút bực bội, thuận miệng trả lời:
Ở nhà.
【Anh không thấy em.】
Tô Hoàn Vãn sững lại. Không phải hôm nay anh dạy cả ngày sao, sao biết cô có ở nhà hay không? Nghĩ một chút, cô mới nhớ ra chắc anh đã xem camera trong nhà.
【Tô Hoàn Vãn: Thỉnh thoảng về chỗ của em một chút thì không được sao?】
Một lúc lâu sau, Tạ Yến Ninh chỉ trả lời hai chữ:
【Được.】
Nhìn hai chữ này, Tô Hoàn Vãn cảm thấy trái tim hơi chùng xuống.
Từ khi quen nhau đến giờ, hiếm khi nào họ lạnh nhạt như vậy.
Cô đúng là cần thêm thời gian để tự điều chỉnh tâm lý.
Tạ Yến Ninh không nhắn gì thêm, chỉ đến lúc tan làm mới hỏi cô có muốn cùng đi ăn không.
Tô Hoàn Vãn nhìn đống xiên thịt nướng trong tay, bỗng sinh ra cảm giác tự trách.
Một ngày nghỉ đẹp như vậy, đáng lẽ có thể ngọt ngào bên nhau… sao lại thành ra thế này?
Tất cả đều do hai người kia.
Không biết chọn lúc mà gây chia rẽ, cứ thích tới chọc cô đúng thời điểm khó chịu nhất.
Cô gửi ảnh đồ ăn cho Tạ Yến Ninh:
【Em chắc là không ăn thêm được nữa.】
【Em ở đâu, anh đến đón.】
Tô Hoàn Vãn gửi định vị.
Chỗ này cách trường không xa, Tạ Yến Ninh đến rất nhanh.
Đó là một quán nướng được đánh giá khá tốt. Cô đến sớm nên còn nhiều bàn trống.
Vừa bước vào, Tạ Yến Ninh đã bị Tô Hoàn Vãn nhìn thấy.
Anh đảo mắt một vòng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846125/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.