Tô Hoàn Vãn cuối cùng không nhịn nổi nữa, lật người phản công, đè Tạ Yến Ninh xuống dưới.
“Cô Tô nhẹ tay chút nhé.” Tạ Yến Ninh cũng không phản kháng.
Lời còn chưa dứt đã bị cô chặn lại bằng một nụ hôn.
Có lúc, Tạ Yến Ninh đúng là quá ồn ào.
Chỉ trong chớp mắt, thế trận liền bị lật ngược. Một tay Tạ Yến Ninh đỡ sau đầu cô, tay còn lại lần xuống eo.
Với tư thế này, Tô Hoàn Vãn càng dễ bị anh khơi dậy cảm xúc.
Tay cô cũng không chịu thua.
Vòm ngực anh trắng và rắn chắc, từng cơ bắp lộ rõ mồn một.
Cuối cùng, người đầu hàng vẫn là Tạ Yến Ninh. Tô Hoàn Vãn khẽ cười như một tiểu yêu tinh, tay lướt qua gương mặt anh: “Giáo sư Tạ, phải biết tiết chế một chút chứ.”
Không ngờ Tạ Yến Ninh lại nắm lấy tay cô, dẫn xuống một nơi không tiện nhắc đến, trong mắt mang theo vẻ khẩn cầu, giọng trầm khàn: “Giúp anh…”
Tô Hoàn Vãn bất giác động tay, muốn rút lại thì lại bị anh nắm chặt, bực bội liếc nhìn anh.
“Không phải anh luôn giữ hình tượng giáo sư cao lãnh sao?”
“Trước người mình yêu còn giữ được vẻ cao lãnh, thì chắc là bất lực mất rồi.”
Gương mặt anh hơi đỏ, áo sơ mi bị kéo xộc xệch, trông giống như một “nam nhân đoan chính bị người ta bắt nạt” vậy.
Nhưng vẫn… rất hấp dẫn.
Tô Hoàn Vãn mím môi, giả vờ vùi đầu vào trước ngực anh, bắt đầu “vận động tay”.
Tối nay Tô Hoàn Vãn phải trực đêm, Tạ Yến Ninh không nỡ làm cô mệt nên sau một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846120/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.