Toàn thân Tô Hoàn Vãn bị ép sát vào thân xe.
“….” Lại hôn nữa à? Cô nhận ra, Tạ Yến Ninh càng lúc càng phóng khoáng, cứ động tí là hôn. Còn đôi tay kia—nếu không phải đang ở nơi công cộng, có khi lại tiếp tục chạm đến chỗ không tiện nói rồi.
Tạ Yến Ninh ôm rất chặt, như thể muốn hòa tan người con gái này vào xương máu mình.
Nụ hôn này kéo dài rất lâu, cả hai đều thở dốc.
Tô Hoàn Vãn nghĩ, may mà dung tích phổi cô tốt.
Tạ Yến Ninh vẫn chưa buông cô ra.
Anh không ngờ có ngày mình lại mất kiểm soát như vậy.
Trán chạm trán, anh khẽ hỏi: “Em bỏ bùa gì với anh thế?” Cảm giác khao khát cô quá sâu đậm, đến mức chính anh cũng thấy không bình thường.
Anh muốn lúc nào cũng ôm cô, lúc nào cũng nhìn thấy cô.
Tạ Yến Ninh ôm quá chặt, khiến Tô Hoàn Vãn hơi khó thở: “Nới ra một chút, em có chạy đâu mà sợ.”
Anh thả lỏng một chút, nhưng Tô Hoàn Vãn lại suýt nữa đứng không vững.
Hôn đúng là thứ nguy hiểm nhất trên đời, khiến người ta chân tay bủn rủn.
Tạ Yến Ninh trêu chọc: “Còn đứng vững không?”
“Tại anh cả đấy.”
“Ừ, tại anh.” Anh nhận lỗi không chút do dự, rồi đưa cô đến ghế phụ: “Để anh lái, nếu anh nhớ không nhầm thì mình có bằng lái quốc tế.”
“Sao anh không nói sớm?”
“Muốn trải nghiệm cảm giác được bác sĩ Tô chăm sóc một chút mà.”
Tô Hoàn Vãn mở bản đồ trên điện thoại, Tạ Yến Ninh liếc một cái là nắm được hướng đi.
Trên du thuyền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846110/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.