Chung Khiết đứng ra giảng hòa:
“Được rồi được rồi, chuyện đó để sau đi. Hai đứa kể rõ cho mẹ nghe chuyện tên biến thái đó là sao đã.”
Đây mới là điều họ lo lắng nhất.
Tạ Yến Ninh kể lại đầu đuôi câu chuyện, sau đó nói:
“Bác trai, bác gái, hai bác đừng lo, cháu sẽ cố gắng ở bên cô ấy nhiều nhất có thể. Hiện tại người đó đã bị truy nã, với hệ thống camera giám sát dày đặc như bây giờ, nếu hắn không muốn bị bắt thì sẽ không dễ gì lộ mặt đâu.”
Hơn nữa, khu nhà họ đang sống có an ninh rất tốt.
Dù là vậy, hai bác vẫn cảm thấy bất an.
Những kẻ biến thái ấy, càng không có được thì càng muốn chiếm đoạt.
Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.
Nghĩ đến những trường hợp phụ nữ sống một mình bị tấn công, Tô Thành Trạch liếc nhìn Chung Khiết, rồi nói:
“Vậy thì để Vãn Vãn chuyển đến chỗ cháu ở trước đi. Cháu phải trông chừng nó cẩn thận đấy.”
Câu sau giọng điệu rõ ràng đã nghiêm khắc hơn.
Tạ Yến Ninh vừa nghe liền hiểu ra hai tầng ý nghĩa trong câu nói ấy.
Một là “trông chừng cẩn thận”, hai là “không được bắt nạt”.
Anh khẽ cười khổ trong lòng, rồi nghiêm túc nói:
“Vãn Vãn là người cháu trân trọng, cháu sẽ không để cô ấy gặp chuyện gì đâu.”
Tô Thành Trạch gật đầu.
Lăn lộn trên thương trường bao năm, ông cũng khá có mắt nhìn người. Tạ Yến Ninh vẫn là người đáng tin cậy.
Chỉ nhìn bố mẹ của cậu là biết, muốn nuôi dạy sai lệch cũng không dễ.
Trừ phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4846101/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.