Tạ Yến Ninh liếc nhìn thư phòng rồi nói: “Được, mình đi ngủ trước đã.”
Tô Hoàn Vãn hí hửng trèo lên giường, còn làm một động tác mời đầy kiểu cách: “Mời hoàng tử đi ngủ.”
Tạ Yến Ninh chỉ lặng lẽ thở dài trong lòng.
Vừa lên giường, Tô Hoàn Vãn đã chui ngay vào lòng anh: “Dễ chịu hơn nhiều rồi, lúc nãy vừa nhắm mắt là đầu óc lại hiện ra khuôn mặt đó, không dứt ra được.”
“Em có thể nghĩ đến mặt anh.” Tạ Yến Ninh nói: “Anh chắc là trông dễ nhìn hơn hắn.”
Tô Hoàn Vãn rúc vào ngực anh, lí nhí: “Chẳng ai đẹp bằng anh cả.” Dù sao trong mắt cô, người cô thích chính là người đẹp trai nhất.
Tạ Yến Ninh nhìn người trong lòng, khẽ lùi lại một chút vì thấy hơi gượng.
Tô Hoàn Vãn cảm nhận được, lập tức như không tin nổi: “Anh chê em à?”
Tạ Yến Ninh thật sự thấy đau đầu.
Ai dám chê vị tổ tông này cơ chứ? Anh lại thở dài: “Vãn Vãn, anh là một người đàn ông bình thường,” rồi nhấn mạnh thêm: “Một người đàn ông bình thường, trần tục.”
“Em biết mà.” Tô Hoàn Vãn vẫn chưa hiểu, còn ghé sát tai anh hỏi: “Nhưng liên quan gì đến chuyện này?”
Lúc này thì, Tạ Yến Ninh không chỉ đau đầu—mà toàn thân đều đang căng cứng.
Anh dứt khoát đè cô xuống, cúi người hôn cô.
Trong nụ hôn nồng nhiệt ấy, Tô Hoàn Vãn cuối cùng cũng hiểu rõ “người đàn ông bình thường” là có ý gì.
Sau đó, cô… không dám cựa quậy.
Một nụ hôn kết thúc, Tạ Yến Ninh thở hổn hển, giọng trầm khàn đáng sợ: “Sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4843721/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.