Tạ Yến Ninh dường như nhìn thấu cô ngay tức thì, thầm nghĩ: Thôi bỏ đi, ép nữa lại chạy mất thì sao.
“Em đang nghĩ gì vậy, chuyện này là phạm pháp đó. Xâm nhập trái phép vào hệ thống máy tính có thể bị phạt tù tới ba năm hoặc bị tạm giam.”
“……” Đang yên đang lành, sao lại chuyển sang tuyên truyền pháp luật thế này? “Nhưng mà với trình độ máy tính như anh, không phải biết cả cách chống truy vết sao? Nếu anh xâm nhập rồi, anh không nói, tôi không nói, ai mà biết được? Tôi chắc chắn sẽ không tố cáo anh đâu.”
Tạ Yến Ninh suýt bật cười: “Ai lúc nãy còn đang cân nhắc có nên đẩy tôi ra chịu trận không?”
“Đùa thôi mà, đừng để bụng.” Tô Hoàn Vãn nghĩa khí ngất trời: “Tôi là người như thế sao?”
“Hy vọng là không phải.” Tạ Yến Ninh không mấy chắc chắn: “Tôi đúng là biết chống truy vết, nhưng em có nghĩ đến không, một khi tin kia được tung ra, người ta truy nguồn gốc video rò rỉ, người đầu tiên bị điều tra sẽ là em.” Người thứ hai có lẽ là anh.
Lúc đó, vô tội cũng thành có tội rồi.
“……” Nghe cũng có lý.
Ở tận Lâm Thành, Tô Thức Lễ cũng vừa thấy đoạn video, nhìn một cái là đầu muốn nổ tung.
Anh vội gọi cho Tô Hoàn Vãn, cô ra hiệu là mình sẽ nghe máy.
Tạ Yến Ninh gật đầu.
Tô Hoàn Vãn cũng không tránh Tạ Yến Ninh, bấm nghe luôn. Giọng to rõ ràng, không bật loa mà vẫn nghe được: “Tô Hoàn Vãn, em không sao chứ? Là thằng khốn nào dám bịa đặt vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4843701/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.