“Cậu không định đính chính à?” – Nam Tư Tư hỏi Tô Hoàn Vãn khi hai người đang thay đồ sau ca mổ.
“Cậu bảo tôi đính chính kiểu gì?” – Tô Hoàn Vãn thở dài.
Cô không phải lần đầu bị đồn kiểu đó, ai cũng muốn cô phải ra mặt đính chính thì chẳng mệt chết à? Đàn ông ấy mà, dù thế nào cũng phải giữ mặt mũi.
Nam Tư Tư vỗ nhẹ tay cô tỏ vẻ cảm thông, rồi đột nhiên cảnh giác:
“Cậu đừng bảo là định cặp kè ai trong viện nha?”
“??” – Tô Hoàn Vãn ngạc nhiên – “Không đâu.”
Cả hai cùng làm trong viện, chẳng khác gì coi bệnh viện là nhà à?
“Vậy thì tốt.” – Nam Tư Tư thở phào – “Cậu không được giành bác sĩ Hoắc với tôi!”
“…” – Tô Hoàn Vãn ngẩng lên, biểu cảm đầy kinh ngạc và thương hại:
“Cậu không sợ sau này nhà cậu trông chẳng khác gì nhà xác à?”
Bác sĩ Hoắc kiểu người đó, cô nghi là về nhà còn bày cả mô hình xương người trong phòng khách.
Mặc dù cô không sợ mấy thứ đó, nhưng nhà là nơi để thư giãn cơ mà.
Mà thật sự đặt cả xương người trong nhà, cô cũng không đủ “yêu nghề” đến mức đó.
“Chỉ cần được ở bên bác sĩ Hoắc, cho dù là nhà tranh vách đất tôi cũng cam lòng!”
Tô Hoàn Vãn không ngờ bên cạnh mình còn có một “não tình yêu” chính hiệu – lại còn là loại “siêu cấp”.
“Cũng không cần đến mức đó đâu.” – Tô Hoàn Vãn nói – “Bác sĩ Hoắc dù gì cũng là phó trưởng khoa, chắc không đến nỗi nghèo như vậy.”
“Haiz,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4843699/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.