Giọng nam và nữ hòa vào nhau, những tiếng reo hò ban đầu của khán giả dần yên lặng, tất cả đều chăm chú lắng nghe âm thanh tựa thiên lai.
Tô Hoàn Vãn thật sự không biết Tạ Yến Ninh biết hát. Ít nhất với cô, giọng anh dễ nghe hơn nhiều người hát như khóc thét ngoài kia.
Trong nhóm bạn của cô, người có trình độ âm nhạc cao nhất là Trình Tuyết, từng là trưởng nhóm hợp xướng thời sinh viên. Cô ấy nhận xét:
“Không tệ, trình này đi biểu diễn cũng ổn rồi.”
Tề Quân chống cằm, mắt cong lại thành đường chỉ:
“Cậu nhìn kìa, chủ hát với anh đánh trống đúng là xứng đôi quá trời.”
Sở thích lớn nhất đời cô ấy chính là “ghép CP”, không phân biệt nam – nữ, miễn là đẹp.
Ánh mắt bình thản của Tô Hoàn Vãn lướt qua hai người trên sân khấu, một lúc sau mới nhẹ giọng nói:
“Quả thật rất hợp.”
Dương Lạc Vi quay sang nhìn cô, trong mắt có chút lo lắng mơ hồ.
“Cậu… không sao chứ?”
protected text
“Tớ thì có chuyện gì?”
Thấy Dương Lạc Vi làm vẻ không tin, cô đành nói thêm:
“Thôi nào, cô dâu đừng lo cho tớ. Việc quan trọng nhất của cậu bây giờ là trở thành cô dâu đẹp nhất.”
“Nhưng mà…” Dương Lạc Vi bĩu môi. “Tớ sợ cậu… cô đơn.”
Tô Hoàn Vãn: “…”
Lòng mình thì rối như tơ vò, còn phải dỗ dành cô dâu sầu đời này.
“Tớ không cô đơn. Không phải còn có cậu đây sao?”
Rồi cô nghiêm túc hỏi lại:
“Cậu lấy chồng rồi thì sẽ không thèm để ý đến tớ nữa à?”
“Đương nhiên là không!”
“Thế thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-ta-qua-thang-than-tieu-thu-kieu-kieu-chiu-khong-noi-roi/4843684/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.