Buổi chiều trước khi học môn kinh tế học, tôi ấp ủ may mắn trong lòng, cố ý chạy tới khu Dật Lâu, căn phòng N406 ma quái kia, văn phòng khóa cửa, chắc là buổi chiều Tô Tín không có lớp nên không tới, tâm tình tốt lên tôi trở về lớp học.
Chạy qua chạy lại, tôi lại mệt mỏi, mà mệt mỏi thì phải làm gì bây giờ, tôi tranh thủ còn vài phút mới tới giờ học, nằm úp sấp trên bàn chuẩn bị chợp mắt một hồi. (tớ không biết chụy ấy làm gì mà mệt).
“Kỳ Nguyệt bên ngoài có người tìm.” Tôi vừa muốn ngủ liền có người đánh thức.
Người nào vậy! Quấy nhiễu mộng đẹp của ta.
Tôi có một khuyết điểm cực kì lớn đó là tánh khí khi rời ๖ۣۜDiễn - đàn - Lê - ๖ۣۜQuý - Đôngiường, ghét nhất là lúc đi ngủ có người đánh thức, lúc này là lúc tôi có thể giết người.
Tôi đập bàn cố gắng ngẩng đầu, vén vén cái mái ngố của mình, nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ.
Tô Minh Á đứng ngoài cửa sổ ngược chiều ánh sáng, cầm trong tay cái gì đó mỉm cười quơ quơ lên. Cũng không biết có phải do ánh sáng mặt trời làm chói mắt hay không mà vẻ ngoài của chàng thiếu niên ấy cực kỳ chói mắt, cũng cực kỳ ôn nhu. Đem một bụng đầy hỏa của tôi dập tắt.
Tôi chăm chú nhìn cái gì đó trong tay cậu ấy, lập tức tỉnh ngủ, vội vàng bước nhanh ra ngoài.
Cậu ấy thấy tôi đi ra,đôi mắt sáng rực tỏa khắp ý cười nhu hòa nói: “Cái này là anh học kiu tới mang tới đưa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-qua-dung-suc/6010/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.