Từ sau ra khỏi phòng chị Hạ tâm tình tôi thoải mái không ít, vừa lúc gặp được Tô tín và ba Tô trở về.
Lúc ba Tô đi lên lầu còn nhìn tôi một cái, không biết vì sao trong đầu tôi hiện lên cảnh tượng lúc ông còn trẻ đi tìm chị Hạ cuối cùng còn bị người khác khiêng trên băng ca quay về, nhìn không được cười hì hì.
Tô Tín đi tới bên cạnh tôi, véo chặt cái mũi tôi hỏi: “Cười gì thế?”
Tôi: “… không có gì.”
Ba Tô dừng bước nhìn chúng tôi hồi lâu cuối cùng lạnh giọng nói với tôi: “Kỳ Nguyệt, đến thư phòng bác một chút.”
Tôi vội vàng gật đầu, “Dạ.”
Trước khi đi theo ba Tô thì Tô Tín nắm chặt tay tôi, tôi quay lại nhìn anh thấy sắc mặt anh rất phức tạp, nhưng tôi cũng không để ý mấy chỉ bước nhanh theo ba Tô.
--- ------ ------ ------ ---
Trong thư phòng có mùi thơm gỗ rất nồng nàn, trên bàn có để một pho tượng nhỏ bằng gỗ chạm khắc rất tinh xảo, có cảm giác rất cổ kính.
Ba Tô lấy cho tôi cái ghế, ngồi đối diện và cách ông một cái bàn, ông rót hai ly trà, hương trà phảng phất khắp nơi, hai người chúng tôi im lặng một lúc thì ba Tô nhấp miếng trà rồi nhìn tôi, hỏi: “Kỳ Nguyệt, ở Mỹ đã quen chưa?”
“Dạ, rất tốt ạ.”
Tôi hơi cúi đầu bởi ánh mắt ba Tô rất sắc bén khiến tôi không dám nhìn thẳng.
“Uhm…” ông khẽ trầm ngâm, cúi đầu lấy một tờ giấy trong ngăn kéo, đẩy tới trước mặt tôi.
Tôi vừa cầm lên thì thấy là vé may
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-qua-dung-suc/1848359/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.