Cô ngồi ở hàng đầu tiên, tay chống đầu nhìn như đang chăm chú nghe giảng, thực ra không lọt tai chữ nào.
Lén nhìn điện thoại một cái, người liên hệ đầu tiên trong hàng của wechat ghi chú là bạn tốt “LLS” vẫn chưa trả lời.
Lịch sử trò chuyện trước sau dừng lại ở tin nhắn cuối cùng cô gửi lúc trưa: “Thầy Lục, vết thương thầy khỏe rồi, chờ anh dưỡng thương xong em chuyển về ký túc xá ở nha.”
Từ lúc cô gửi tin nhắn này đến bây giờ đã qua mấy giờ.
Lẽ ra thầy Lục hẳn là nhìn thấy rồi, nhưng vì sao còn chưa trả lời vậy?
Vậy bây giờ anh có ý gì?
Ngầm cho phép? Hay là không đồng ý?
Thành thật mà nói Tôn Giai Ni hoàn toàn không đoán ra được.
Giữa lúc đang suy nghĩ lung tung đột nhiên trêи bục giảng phía trước vang lên tên cô.
“Bạn học Tôn Giai Ni.”
“Hả?”
Cô ngẩng đầu theo bản năng, phát hiện tất cả mọi người trong phòng học đều đang nhìn mình.
“Bạn học Tôn Giai Ni,” Trêи lớp học, giọng nói Lục Minh Thần luôn là ôn hòa, cho người ta cảm giác luôn luôn nho nhã lại thân sĩ, anh nhìn nữ sinh ngồi hàng đầu tiên, giọng nói ấm áp: “Làm phiền em lên bảng viết đáp án của mình.”
Đáp án?
Đáp án gì?
Vừa nãy anh nói gì vậy?
Trong nháy mắt, trong đầu Tôn Giai Ni trống rỗng.
Dưới ánh mắt chăm chú của gần trăm người, cô bất chấp khó khăn đi lên bục giảng, sau đó nhìn mấy dòng chữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giao-su-qua-ba-dao/2490849/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.